Mình cũng không khải là người hiểu nhiều về cánh đàn ông. Ngoài đọc sách ra thì mỗi khi quan sát cái sự biểu hiện vô thức của họ, quan sát cái sự quan sát vô thức của họ, mình cũng thấy một số điều giúp mình hiểu cái kiểu của họ. Đúng là họ có cái kiểu của họ, chứ không giống như những gì phụ nữ tự suy diễn về họ.
Những điều này được mô tả khá chi tiết trong quyển “Đàn ông sao hoả đàn bà sao kim”; bạn có thể tiếp nhận về mặt ngôn từ, rồi thực hành theo, và nhớ là không quên quan sát phản ứng, biểu hiện của họ khi bản thân mình thay đổi các cách nói chuyện với các thái độ, lời nói cử chỉ khác nhau <vẫn giữ nguyên mục đích> xem thu hoạch được gì nhé!
Bài hôm nay mình viết về mâu thuẫn căn bản lớn nhất của đàn ông và phụ nữ trong gia đình và “bóc phốt” kiểu của đàn ông nhé!
Cô ấy có thể phàn nàn rằng anh không rửa bát, ko chơi với con, không giúp vợ việc nhà, đi nhậu nhẹt công việc nhiều.
Anh ấy có thể phàn nàn rằng cô ấy lúc nào cũng càm ràm, lúc nào cũng tỏ ra khó chịu không hài lòng, vân vân và mây mây.
Vợ cảm thấy chồng không đặt tâm vào gia đình, hay đặt tâm như vậy vẫn chưa đủ.
Chồng cảm thấy vợ kiểm soát, muốn can thiệp vào những việc ngoài việc gia đình của chồng như bạn bè, công việc, nhậu nhẹt, giải trí; bởi vì ông chồng là có cảm giác mình quan tâm đến gia đình như vậy là ĐỦ rồi, mình còn nhiều mối quan tâm khác < đặc biệt là công việc>.
Thực ra thì vợ cũng không có ý muốn kiểm soát đâu. Vì một ngày có 24h, vẫn bằng ấy công việc. Vì cô ấy cảm thấy anh chưa để tâm đủ đến gia đình, nên cô ấy nhắc đến những phần khác với mong muốn anh hãy sắp xếp lại và dành nhiều thời gian cho gia đình hơn.
Vợ cảm thấy thế chưa đủ, chồng cảm thấy đủ rồi, nên mỗi khi vợ chồng nói chuyện, trong họ đều có cảm giác như bị phủ nhận. Vợ thì cảm thấy bị phủ nhận nhu cầu, chồng thì cảm thấy bị phủ nhận phần công sức mình đã làm cho gia đình, đã thế lại còn chẳng vui vẻ gì, rất áp lực.
Thì đúng là ai cũng có lí khi đứng ở góc của mình và cảm nhận theo lối đó. Nhưng nếu như ta có thể tách ra và nhìn vào sự việc, ta sẽ thấy nguyên nhân đứng đằng sau, vừa đơn giản mà cũng lại rất phức tạp. Đó là, mặc dù cả hai cùng hiểu và đồng thuận rằng mình cần có trách nhiệm với gia đình. Nhưng cảm giác về “trách nhiệm” và cảm giác “thế nào là đủ” là rất khác nhau ở mỗi người.
Nay mình sẽ phân tích về cảm giác “thế nào là đủ” ở cả hai bên chiến tuyến.
Cảm giác ĐỦ của đàn ông là như thế này, vì họ thường có nhiều việc mà với họ quan trọng tương đương, có khi còn quan trọng hơn gia đình nên họ cần xếp ưu tiên. Họ thường tự định lượng cái phần của mình đối với gia đình và làm xong cái phần đó rồi còn để tâm đến việc khác, họ thấy như thế là okie lắm rồi, đã cảm thấy “mình đủ là người chồng tốt, người cha tốt” và họ thấy đủ thật nhá!
Và có lẽ là cánh đàn ông chưa thể hiểu, ko thể hiểu được cảm giác ĐỦ của phụ nữ.
Đàn ông có thể hỏi phụ nữ về những việc mà anh ta có thể làm để làm cô hài lòng, và anh ta sẽ cố gắng làm tròn phần của mình … và rồi để anh ta còn để tâm đến chuyện khác. Mà mỗi khi có chuyện khác đấy, trong họ xoá sạch những gì liên quan đến gia đình.
Nhưng cảm giác ĐỦ ở phụ nữ không xây dựng bằng list các công việc liệt kê và anh làm nó một cách công thức, thiếu cảm xúc, thiếu sự đặt tâm, chăm chút, bất ngờ, lãng mạn như vậy.
Cảm giác ĐỦ của phụ nữ sẽ có được khi bên trong cô ấy cảm thấy anh quan tâm ĐỦ. Sự nhạy bén trực giác của cô ấy mách bảo là cô ấy cảm thấy đủ khi cô ấy cảm thấy sự chú tâm của anh đặt vào gia đình mỗi khi anh ở nhà, anh chơi với con, anh dành cho riêng cô ấy. Sự chú tâm có mấy cấp độ:
- Chú tâm quan sát để nhận biết, nhận thức điều gì đang diễn ra, cả nhận thức được sự thay đổi biến đổi nho nhỏ ở nơi mà anh quan tâm, những người mà anh cho là quan trọng
- Chú tâm quan sát để xem xem mình có thể làm được gì, tạo tác gì để mang lại niềm vui trong gia đình
- Chú tâm, đặt tâm để định hướng những điểm quan trọng trong gia đình và chủ tâm xây dựng nó như là lối sống, nề nếp
Thực ra cô ấy ko cần lắm việc anh rửa bát, ko cần lắm việc chia sẻ việc nhà, …
Nhưng anh có thể chú tâm, đặt tâm để làm điều gì đó cho gia đình, đôi khi thỉnh thoảng cho cô ấy, để biết cô ấy có xuất hiện trong tâm trí anh, là một phần quan trọng:
- anh biết được cô ấy đang như thế nào,
- anh làm điều gì đó cho cô ấy vui
- anh làm gì đó để mối quan hệ trở nên sâu sắc hơn
Cảm giác ĐỦ của cô ấy là vậy. Nó không được cân đo đong đếm bởi số lượng công việc, số tiền anh kiếm về nhà, mà là mức độ đặt tâm, chú tâm của anh ở gia đình, mỗi khi anh có mặt, anh hiện diện.
Nếu anh không làm được những điều ấy, thì sự thật là gia đình cũng không quan trọng với anh lắm đâu. Cô ấy cảm thấy và cô ấy lên tiếng thôi mà.
Gia đình là của chung, anh có muốn gia đình mình trở nên tốt hơn không, anh có muốn những đứa con của mình cảm nhận được sự quan tâm thực sự, cảm nhận được hơi ấm từ gia đình?
Cảm giác ĐỦ ở phụ nữ phức tạp như vậy, nhưng cũng là để nhắc nhở cánh đàn ông rằng, nơi nào có sự đặt tâm chăm sóc, vun vén, nơi đó sẽ nở hoa.
