Hôm nay mình kể cho mọi người nghe một góc nhìn về hôn nhân của mình nhé, là liên quan đến chữ hôn và chữ nhân ấy
Chúng ta ai còn xa lạ với từ hôn nhỉ. Hôn biểu đạt một sự chạm rồi, sự chạm của đôi môi mềm mại vào một đôi môi khác, vào má, vào tay, vào chân vào bụng , … biểu đạt tình cảm, sự gần gũi, say mê rất đỗi dịu dàng, hoà quyện. Này nhé, cũng có những cái hôn biểu đạt sức mạnh dữ dội, của một bên là cuốn hút, môt bên là cuồng nhiệt, một bên là chiếm hữu, một bên là buông thư. Nhưng chả trách, cũng lại có những cái hôn như trêu như gẹo, như một tính cách hồn nhiên trong sáng …
Mình say mê các sắc thái của “hôn” và mượn chúng làm tính từ để đặt trước từ “nhân”, gợi mở những sắc thái mà các cặp đôi bước vào hôn nhân đều mong muốn mối quan hệ này có thể có được.
Hôn nhân là hai nhân <con người>, <phần hạt giống sâu sắc trong con người>, <phần còn lại của mỗi người khi bỏ đi lớp vỏ xù xì> đặt cạnh nhau, chạm vào nhau, thật gần. Hai cái nhân chạm, hoà quyện và nâng đỡ. Hai cái nhân cùng gỡ bỏ những lớp vỏ xù xì để có thể ngày một chạm vào nhau ở những tầng sâu hơn.
Sẽ chẳng thể có một nụ hôn như thể tan biến vào nhau như thế nếu như giữa hai cá thể hai nhân vẫn còn cảm giác xa cách, cảm giác phòng vệ, cảm giác nghi ngại, cảm giác đối phó, cảm giác tách biệt, cảm giác mông lung.
Nếu đang ở trong một mối quan hệ hôn nhân bạn có mong muốn các sắc thái đó không?
Chẳng phải đó chính là bài học mà hôn nhân mang lại, là bài học về sự hoà hợp giữa hai cá thể hoàn toàn tách rời, khác nhau, riêng biệt, bài học xoá bỏ những góc khuất xù xì nơi mỗi người mà đến lại gần bên nhau, học cách nâng đỡ nhau.
Vậy thì, nếu đang ở trong hôn nhân,
Hãy hôn nhau như chẳng biết đến ngày mai!
Nếu chưa thể, thì có thể chẳng biết đến ngày kia ngày kìa cũng được, chỉ cần mỗi ngày đôi ta cùng vì nhau vì ta mà cố gắng😂😂
