<cho sự hoà hợp>
“Rồi mọi chuyện sẽ ổn, nếu chưa ổn thì chưa phải cuối cùng”
Mọi người nghe thấy câu nói này bao giờ chưa, và nghe trong hoàn cảnh nào, có phải là để động viên nhau, tự động viên mình ko nhỉ?
Nhiều người thường động viên nhau, tự động viên mình bằng câu nói đó, để nếu ai đang trong khó khăn thì có một niềm tin, niềm hi vọng về một cái đích, mà ở đó có bình yên.
Và thường thì người ta sẽ chờ đợi may mắn, chờ đợi điều gì đó thay đổi, một điều gì đó bên ngoài, một viễn cảnh tươi sáng hơn. Nhưng … thực tại có bao giờ luôn là màu hồng? Thực tại là thứ không thể đoán định nên việc phó mặc vào việc chờ đợi để được cảm thấy ổn là một kế hoạch bất ổn, phải không?
Thực ra ý của câu này là muốn nói đến việc bạn cần quay vào bên trong và làm việc với bản thân mình.
“Nếu chưa ổn thì chưa phải cuối cùng” – đúng là như vậy.
nghĩa là khi chúng ta đã làm những bước quay vào nội tâm và xử lí rồi mà vẫn chưa cảm thấy ổn thì có nghĩa ta còn cần đi tiếp. Và chắc chắn đến cuối cùng rồi sẽ ổn 🙂
Nay mình sẽ vẽ câu chuyện ổn đó vào bài học vợ chồng nhé.
Từ những bài trước, mình đã chỉ ra hai lớp mâu thuẫn xét riêng ở khía cạnh tâm thế và thái độ.
Và giờ là đến lớp tiếp theo, lớp về con người, lớp về niềm tin, lý tưởng sống, những thứ mà hiện tại đang định nghĩa bạn là ai. Dù muốn hay không muốn, những thứ này vẫn đang hằng ngày hằng giờ chi phối những quyết định của bạn, mang đến cho bạn cảm giác về một đời sống ý nghĩa, đáng sống, mang đến cảm giác thoả mãn trọn vẹn. Chúng không dễ đang thay đổi, bạn sẽ không vì ai mà thay đổi trừ khi bạn vì chính mình.
Bạn là ai, bạn theo đuyổi lý tưởng sống nào? Tương tự với nửa kia của bạn.
Mình muốn nhắc đến một sự tương hợp.
Cuộc sống gia đình, lứa đôi luôn là cuộc sống chứa đầy thử thách vì nhận thức, trình độ, cách sống, tính cách, thói quen, giá trị sống, của mỗi người là khác nhau.
Có thể vì tiếng sét ái tình, vì những rung động mạnh mẽ dạt dào thuở ban đầu dẫn hai người đến với nhau, nhưng để có thể chung sống được lâu dài, trọn vẹn với những nỗi niềm sâu thẳm của cả hai thì cần nhiều sự tương hợp, cần có những điểm chung; ở đây mình muốn nhắc đến hai khía cạnh đó là: Tiêu chuẩn sống và Cách nhận thức/Năng lực nhân thức.
Đến một lúc nào đó, khi cãi vã không thể đi đến điểm thống nhất
Đến một lúc nào đó, khi những lý do như con cái, tiếng tăm, bố mẹ, vỏ bọc gia đình, … không thay thế được những khao khát trong ta về sự thấu hiểu, về sự gần gũi ấm áp.
thì có lẽ cả hai cần ngồi xuống và cảm nhận về chính con người mình, về những gì mình tin là tốt đẹp và cuộc đời này ta hướng về những điều đó; xem cả hai có còn giống nhau …
Riêng với mình, đây là hai khía cạnh mình đã quan sát rất kĩ trong nhiều ngày tháng và không phải ngay lúc đầu mình đã có câu trả lời. Phải rất lâu rất lâu sau, khi mình thực sự cảm nhận được chồng qua nhiều câu chuyện, biến cố khác nhau và còn nguyên một sợi dây ẩn dưới lớp các biến cố. Sợi dây đấy chính là đặc điểm cốt lõi của chồng, làđiểm chung sâu sắc giữa hai vợ chồng mình. Lúc ấy mình mới có thể hiểu cặn kẽ về việc chúng mình giống và khác nhau. Giờ mà cãi nhau là mình biết ngay nguyên nhân ở khúc nào luôn ý.
Để mình kể về hai điều này ở vợ chồng mình nhé,
Thứ nhất là về phẩm chất, tiêu chuẩn sống: Dù khác nhau về nhiều thứ, dù mỗi người đều có những nét tính cách được và chưa được nhưng đây là điều mà mỗi người tự theo đuổi như là lẽ sống không sai khác, đó là phẩm chất, tiêu chuẩn sống luôn hướng đến:
- Chân thật
- Hướng thiện
- Hướng thượng
Đây thực ra cũng là những phẩm chất tiên quyết cho những ai muốn theo đuổi hạnh phúc tự thân, chân thật. Bản thân mình không hướng đến một hình mẫu vợ chồng cụ thể – ra đi hay ở lại, mà mình hướng đến mỗi người có được sự mạnh mẽ sống với những giá trị tinh thần mình theo đuổi, để có được niềm hạnh phúc đủ đầy với những phẩm hạnh nơi mình mà không cần đối tượng bên ngoài, mà hôn nhân chính là phương tiện để cho mình học bài học đó.
Khía cạnh thứ hai là cách nhận thức. Điều này vẫn là điều khó trình bày nhất vì nó vốn trừu tượng và khó diễn đạt được bằng lời.
Bạn có thể nghe một bản nhạc và thấy rung động chứ
bạn có thể ngắm một bức tranh mà nhìn ra tài năng của người nghệ sĩ,
và bạn có thể chia sẻ ra bằng lời mà có người hiểu bạn nói đến điều gì. Người đó có thể hiểu, đón nhận những rung cảm nơi tâm hồn bạn.
Chồng mình vẫn hay nói, em mà không lấy anh thì em phải lấy 3 chồng vì ai mà hiểu em được. Mình cũng bảo, anh mà không lấy em thì anh cô đơn cả đời, ai mà cảm được nhưng điều đẹp đẽ nơi sâu thẳm tâm hồn anh khi mà nó bị che đậy bởi những xù xì gai góc sương gió cuộc đời cơ chứ.m
Mình muốn nhắc đến cách nhận thức bằng cảm nhận quan sát và cảm thụ đời sống giúp cho ta có thể đồng cảm với những sự sâu sắc rung động trong đời sống của nhau.
Năng lực nhận thức có thể khác nhau nhưng cách nhận thức khác nhau sẽ rất khó có thể hiểu đúng thông điệp mà bên kia muốn truyền tải.
Nếu tăng một mức nữa là đồng nhau về năng lực tư duy, không chỉ là tư duy logic mà còn là những năng lực tổng hợp hình dung chắt lọc của bộ não cùng với những chức năng quán tưởng, suy xét, phân định, … những hoạt động giống nhau diễn ra trong não bộ với những nguyên liệu khác nhau đến từ mối quan tâm của mỗi người.
Đồng nhau về năng lực tạo tác, nghĩa là có khả năng bao lấy bối cảnh con người diễn biến để tạo ra những điểm nhấn về trạng thái tinh thần của những con người tại đó. Khi bạn nói ” tạo ra cảm nhận ở người khác”, không phải ai cũng hiểu mà lại có người hiểu là bạn muốn gì và cần làm gì.
Mức độ năng lực có thể khác nhau nhưng cả hai đều có thể hiểu được năng lực đó là gì và tầm quan trọng của nó.
Những sự hiểu này mang lại cảm giác kết nối rất sâu sắc khó mà mô tả bằng lời.
Đấy, nói chung là tính từ ngoài vào chúng mình là siêu khác nhau, mà càng vào sâu thì lại giống nhau nhiều cái đến lạ. Chắc vì lẽ đó mà vẫn có thể chịu đựng được nhau khi đi qua những xô lệch, chông chênh.
Rồi, giờ đến phần tổng kết nhỉ, bài dài và khá nhiều ý rồi ấy. Mình muốn tóm lại là:
Chung phẩm chất, lý tưởng sống thì các bạn có mục tiêu giống nhau, cùng tiến đến một thứ mà cả hai đều thấy vui và ý nghĩa, điều này sẽ mang đến cảm giác đồng hành.
Chung cách nhận thức thì người này nói người kia còn hiểu và đồng cảm ghi nhận mình, điều này mang đến cảm giác kết nối thấu hiểu nâng đỡ rất đáng giá.
Vậy thì, về mặt con người, về phẩm chất, lý tưởng, năng lực giữa hai người có điểm gì chung gì không?
Câu hỏi này cũng là để mỗi người tự quay lại nhìn thấu cho ra mục đích lý tưởng của cuộc đời mình; nhìn lại cho chính mình chứ không ai khác.
Dù bạn có ở lại hay ra đi, thì sự hài lòng thoả mãn chỉ đến khi bạn thấu hiểu chính mình và trọn vẹn với nó.
Một điều P/s nhỏ: Đối với mình, trong tất cả các yếu tố mình nhắc đến, hỗ trợ cho đời sống lứa đôi thì mình đề cao nhất đó là phẩm tính chân thật. Với sự chân thật, người trong mối quan hệ mới bỏ đi lớp vỏ xù xì bỏ đi mặt nạ khoác lên mình để ở cạnh nhau ko cần che đậy, khoa trương, được thật là chính mình mà vẫn có được cảm giác yêu thương, đón nhận, kết nối và nâng đỡ.
Còn những điều khác đều có thể xử lí đc bằng buông bỏ, chấp nhận hay là rèn luyện.
