Người tình nhỏ

Nhiều khi em chỉ muốn là người tình nhỏ

Để trốn trốn gặp anh sau mỗi buổi chiều tà

Bởi em biết lúc ấy mình dành cho nhau là trọn vẹn

Chẳng phải cứ bên nhau mãi mới là

Anh đến với nụ cười ấm áp

Như nắng chiều rực sáng trước hoàng hôn

Mình có hẹn vòng quanh con phố nhỏ

Phố đã lên đèn, người người hối hả

Chỉ mình em ở đây lòng bình yên êm ả

Ấm nóng vòng tay mà anh xuýt xoa đến lạ

Như thể còn muốn mỗi lúc một gần hơn

Góc phố ấy nơi quán nhỏ ta hò hẹn

Dụi vào anh, gối nhẹ tựa vai anh

Hít hà hơi ấm, hai bàn tay quện chặt

Như thể chẳng có ngày mai, chẳng có sự ở trên đời

Chợt nhớ về đôi vai gầy trong hình dáng ấy

Vào thời gian ấy

Ngược đường mưa đón lũ trẻ về nhà

Không mùi nến không hương hoa không gấm vóc lụa là

Quanh căn bếp, có ai người sưởi ấm

Quanh lũ trẻ, có ai người trò chuyện

Chuyện xửa xưa chuyện ngày nảy ngày nay

Tiếng lũ trẻ ồn ào bay nhảy

Nhắc em về tiếng anh trầm sao đâu không thấy

Chợt nhớ về lúc phố xá đông đông ấy

Anh nói chiều kia ngược, với em chiều anh ngược

Ngược dòng kia có chốn khác đang chờ

Giọt nước mắt đã ướt đẫm bờ mi

Thương những người mẹ người vợ

Thương nẻo tình yêu nơi ai còn dang dở

Thương ước nguyện bỗng trở thành kí ức

Thương những nỗi niềm mỗi sớm mai thổn thức

Có thể không một mái ấm bên thềm”

13/12/22

Leave a Comment